Tối chủ nhật, mẹ Thời nhận ra tâm trạng của Thời Nguyệt tốt bất ngờ, ngay cả cơm chiều cũng ăn đầy hai chén.
Sau bếp, Thời Nguyệt cơm nước xong rồi nhìn sang đồng hồ: "Con đi học tiết buổi tối đây!"
Mẹ Thời nhìn đồng hồ, cách lúc học buổi tối còn rất lâu, bà buồn bực: "Bình thường con có thể trễ một phút chắc chắn sẽ không sớm nửa phút, sao nay tích cực vậy?"
Thời Nguyệt rửa chén sạch sẽ xong xuôi, sau đó tùy tiện bịa một lý do: "Do con muốn học tập thật tốt đó."
Vẻ mặt mẹ Thời ngạc nhiên nhìn cô: "Dạo này con nghiêm túc quá, làm mẹ sợ luôn."
Thời Nguyệt cong khoé miệng, xoa xoa tay rồi đeo cặp lên: "Mẹ, bây giờ con gái bắt đầu chăm chỉ học hành thì mẹ phải vui mới đúng chứ."
Mẹ Thời đầy nghi ngờ mà nhìn bóng dáng nhảy nhót rời đi của Thời Nguyệt.
Thời Nguyệt tới trạm xe buýt trước, cô và Kỷ Khê Bạch hẹn gặp ở đó. Tới lúc cô đến thì phát hiện Kỷ Khê Bạch đã ở kia từ lâu.
"Cậu đến từ bao giờ thế?"
Kỷ Khê Bạch nhẹ ngẩng đầu, bình tĩnh nói: "Năm phút trước."
Thấy cậu đúng giờ như vậy, trong lòng Thời Nguyệt cảm thấy thật may mắn vì mình đã tăng tốc độ ăn cơm lên.
"Xe tới." Kỷ Khê Bạch trông thấy xe buýt đến thì nhắc nhở.
Thời Nguyệt vừa định lấy thẻ xe buýt từ trong cặp ra thì bị Kỷ Khê Bạch ngăn cản: "Tớ trả cho."
Hôm qua Lâm Tư Nhàn giúp cậu làm một tấm thẻ xe buýt, bên trong có 500 đồng, đủ để cậu dùng cả năm.
Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-anh-trang/217696/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.