30.
Khi thiếu gia tỉnh lại thì nhóc câm đã dậy một lúc rồi. Cậu rúc vào lòng thiếu gia, vuốt ve đôi lông mày và mái tóc anh.
Cậu không biết có người đến nhà, không biết trong lúc mình ngủ say thiếu gia đã thay cậu hứng chịu thêm một lần bị bỏ rơi. Thiếu gia tỉnh ngủ, hơi mơ hồ bật cười trong cổ họng, kéo nhóc câm sát vào mình hơn: “Em đừng có lộn xộn, ngủ thêm chút đi.”
Nhưng nhóc câm ngủ đủ rồi, không còn thấy mệt nữa. Cậu nằm trong ngực thiếu gia ngoan ngoãn được một lát, sau đó lại bắt đầu làm loạn. Thiếu gia ôm chặt quá, cái thứ nóng rực phía dưới cứ chọc chọc vào chân cậu, khó chịu lắm ấy.
Hai người đắp chung một chăn. Nhiệt độ bên trong hơi nóng, nhóc câm quẫy đạp không yên, chẳng mấy chốc lại nguội lạnh. Thiếu gia bị cậu quậy đến hết cách, trừng mắt nhằm ngay miệng nhóc câm nhào đến mút một miếng thật mạnh, còn hung ác đe dọa: “Nằm ngay ngắn vào! Còn lộn xộn nữa ta lại phạt thêm bây giờ!”
Bình thường thì đây chính là cảnh tên lưu manh cưỡng đoạt con gái nhà lành nạt nộ cô gái không cho lên tiếng, nhằm uy hiếp người đàn ông của nàng. Nhưng mà thiếu gia không phải là cường hào ác bá, nhóc câm cũng sẽ không kêu la, cho nên những lời dọa nạt của anh chẳng đáng sợ tí nào. Trái lại, nhóc câm tối hôm qua chủ động một lần đã quen mui biết mùi, sẵn sàng nghênh đón cắn vào miệng thiếu gia.
Thiếu gia lời nói lạnh lùng, hành động cương quyết, nhưng lúc chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam/161351/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.