27.
Chẳng ai màng quan tâm ngài thị trưởng có còn ở đó hay đã rời đi.
Thiếu gia bất thình lình làm nũng với nhóc câm khiến trái tim cậu lâng lâng mềm nhũn. Khóc lóc xong xuôi, cậu lặng lẽ ngồi dựa vào thiếu gia, áp trán vào mặt anh.
Đột nhiên thiếu gia rất không tự nhiên ho khan một tiếng, vuốt ve mái đầu nhóc câm, “Em mệt không? Tắm rửa không? Muộn thế này rồi có ngại không?”
Nhóc câm lắc đầu. Xúc cảm dào dạt ngập đầy trong huyết mạch khiến tim cậu đập điên cuồng không ngớt. Sau một hồi hết khóc lại cười, cả mặt sung huyết nóng bừng đỏ ửng.
Bình thường đến giờ này là cậu buồn ngủ rồi, nhưng hôm nay cho dù mí mắt trĩu nặng, cậu vẫn chưa muốn đi ngủ. Cậu muốn ở bên thiếu gia thêm một lúc nữa cơ.
Ôm trong lòng thân thể nhỏ bé nóng hôi hổi, vừa thơm lại vừa mềm như thế, thiếu gia vẫn giống như bao đêm trước, tận lực gắng sức kiềm chế dục vọng đàn ông trong mình.
Đồ khờ khạo này cứ hết lần này đến lần khác mở toang thân thể mình ra trao hết cho anh dễ như bỡn. Nhưng đối diện với nhóc câm ngây thơ chẳng chút đề phòng, thiếu gia trái lại càng thận trọng suy nghĩ. Anh muốn cho cậu một điều gì đó thực sự danh chính ngôn thuận.
Nhóc câm cũng cảm thấy chỗ nào đó của thiếu gia nóng lên. Cậu hiểu được chuyện gì đang xảy ra, từ lúc nhỏ cậu đã thấy nhiều rồi. Từ lâu gã buôn người đã không biết bao lần dùng tay, dùng miệng, dùng cả thứ kia, sờ soạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam/161349/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.