🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

17.

Cô gia sư đứng lên phủi bụi trên người, khoanh tay chờ lục thái thái lồm cồm bò dậy. Cô đưa mắt liếc xéo cha thiếu gia núp ở phía đằng xa, không hề quay đầu nhìn anh và nhóc câm.

Lục thái thái chua ngoa thế nào ai cũng biết. Bà ta ôm mặt bò dậy, bất chấp xông lên ra đòn trả đũa. Kết quả, cánh tay của bà bị cô gia sư dùng một tay túm chặt. Tay kia cô giáo lại vung lên, đánh lục thái thái văng xa hai bước, bên tai ong ong quay cuồng.

Thiên kim nhà thị trưởng – tức cô gia sư – vỗ vỗ hai tay, nhân viên phục vụ lập tức mang khăn mặt tới. Cô lau chùi qua quýt, ném trả chiếc khăn vào ngực người nhân viên, khinh bỉ xì một tiếng nhìn lục thái thái: “Cái ngữ như bà cũng có thể nói ra những lời này à?” Cũng có tư cách làm nhục em trai tôi?

Cô cùng cha vất vả tìm kiếm suốt mười mấy năm nay mới lần ra tung tích đứa em nhỏ, sao có thể để nó bị người khác mắng nhiếc tùy ý như vậy được?  

Cô không giống với tên thiếu gia tâm địa hiểm độc kia đâu.

Nhóc câm không nghe thấy gì, người khác cũng không cần phải nghe, cô không có ý định công bố thân phận của em trai ở một nơi rách rưới như vậy. Ân oán năm xưa còn chưa giải quyết, cô chịu đến đây là đã nể mặt cha thiếu gia lắm rồi. Chẳng qua chỉ là phát tiết cơn cáu giận mà thôi, làm gì có đại tiểu thư quen được cưng chiều nào mà không hay cáu giận?

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam/161344/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.