*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
12.
Y hẹn, khi tuyết trắng phủ ngập khắp kinh thành, thám tử tư đi điều tra thân thế nhóc câm cuối cùng cũng trở lại.
Thám tử không đến thẳng nhà mà tới gặp thiếu gia ở sở làm. Vừa kịp lúc thiếu gia tan tầm, cả hai cùng nhau quay về nói chuyện.
Thiếu gia cũng thấy có chỗ hơi kỳ quái, thám tử rõ ràng có thể chọn điểm hẹn, trực tiếp đến nhà gặp anh là được, hà cớ gì phải lãng phí thời gian thế này? Song nghĩ lại thì cũng chẳng phải việc gì to tát, anh không để tâm nữa, cùng vị thám tử lần lượt bước lên xe kéo trở về nhà.
Ngày thường thiếu gia đi làm bằng xe hơi, hiềm nỗi hôm nay nhóc câm và cô gia sư lại muốn ra ngoài ngắm tuyết. Thiếu gia dẫu rằng cảm thấy cảnh sắc trong vườn hoa nhà mình cũng đẹp chẳng thua kém nơi nào, thế nhưng vẫn nhường tài xế và xe hơi cho hai người.
Ngoài cổng nhà, họ tình cờ chạm mặt nhóc câm và cô gia sư lúc này cũng vừa về đến nơi.
Từ đây tới nhà gia sư phải đi thêm một đoạn đường, thiếu gia phân phó tài xế đưa cô về. Cô gia sư xuống xe nói cảm ơn, chào từ biệt nhóc câm rồi nhanh chóng đi mất.
Thám tử nhìn theo chiếc xe hơi khuất dần trong tầm mắt, tò mò hỏi thiếu gia: “Vị này là…?”
“Gia sư dạy học cho em ấy.” Thiếu gia trả lời.
Anh tháo găng, đưa tay ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam/161341/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.