- Họ Tần khốn kiếp!
Sau khi Từ Tân Di biết được chân tướng, lập tức đấm cho Tần Lâm một quyền đau méo miệng.
Thanh Đại vịn vai an ủi nàng:
- Tỷ đừng nóng giận, Tần ca ca rất hư, nhưng huynh ấy cũng chỉ là vạn bất đắc dĩ mà thôi. Thân thể Vĩnh Ninh vốn đã yếu ớt, âm thịnh dương hư, chịu đựng gió tuyết rét lạnh trên đường dài như vậy ắt sẽ bị tà phong hàn độc nhập thể, nếu như không nghĩ biện pháp sưởi ấm bổ túc dương khí, nói không chừng sẽ chết thật.
Tần Lâm cảm kích nhìn sang Thanh Đại, thầy thuốc chuyên nghiệp quyền uy giải thích thật là kịp thời.
Thanh Đại liếc hắn một cái, lén lút thè lưỡi.
Từ Tân Di vẫn còn đang tức tối, bộ ngực đầy đặn phập phồng rất nhanh theo nhịp thở, mắt hạnh nhìn chằm chằm Tần Lâm, một lúc lâu sau lại nện một quyền vào vai hắn:
- Vậy sao huynh không nghĩ cách mang Vĩnh Ninh ra khỏi cung về đây?! Hiện tại là lúc nào rồi, huynh còn muốn giả vờ như không có chuyện gì sao?! Chuyện huynh làm cũng đã làm rồi, chẳng lẽ còn muốn bỏ mặc nàng cô đơn đau khổ cả đời trong Tử Cấm thành sao? Tần Lâm bị nện lún thấp người xuống, giả vờ nhăn nhó mặt mày, thật ra vui như mở cờ trong bụng, quả thật đúng với tâm nguyện hắn.
- Từ tỷ tỷ, tỷ đừng đánh huynh ấy, cẩn thận coi chừng động tới thai khí…
Thanh Đại dịu dàng an ủi Từ Tân Di, lại nhìn về phía Tần Lâm làm mặt quỷ:
- Tần ca ca, huynh được như nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4579422/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.