Ngoài Đông Hoa môn đã có ba tiểu thái giám chờ ở đó, người ở giữa thân hình cao ráo, vai mỹ nhân thon thả, da trắng nõn gần như trong suốt, mày đẹp như vẽ, cho dù là tượng sứ cũng không tinh xảo như vậy, chính là đương kim Vĩnh Ninh Trưởng Công chúa Chu Nghiêu Anh.
Hôn sự Vĩnh Ninh thật lâu vẫn chưa định, Thái hậu làm mẫu thân và ca ca làm Hoàng đế đều cảm thấy có hơi có lỗi với nàng. Nhất là Lý Thái hậu, khi Vĩnh Ninh còn nhỏ đã dồn toàn bộ tâm huyết vào người hai đứa con trai, đối với nữ nhi cơ hồ không nghe không thấy không hỏi, cho nên đối với chuyện Vĩnh Ninh ra cung du ngoạn cũng càng ngày càng mắt nhắm mắt mở.
Thậm chí Lý Thái hậu âm thầm cảm thấy, may nhờ có Từ Tân Di tới đây dẫn nàng đi chơi giải sầu, bằng không với tính tình đa sầu đa cảm, thân thể yếu ớt của con mình, không biết có thể qua được cửa ải này không.
Vĩnh Ninh đang mỏi mắt chờ trông Từ Tân Di, chợt lại thấy một người đối diện đi tới, áo vải xanh, khăn cột tóc, đôi mắt lóe sáng gian giảo, thì ra biểu tỷ không tới, người tới là tỷ phu Tần Lâm.
- Tần, Tần tỷ phu!
Vĩnh Ninh chưa nói đã thẹn thùng, mặt trái xoan mịn màng nổi lên hai vầng mây đỏ, không dám nhìn thẳng vào mắt Tần Lâm, cụp mắt xuống nhìn chân mình, đôi lông mi dài chơm chớp liên hồi.
Tần Lâm bất giác ngẩn ra, tiểu di muội này càng lớn càng đẹp, thật là nữ lớn mười tám thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4579398/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.