Trương Tử Huyên khẽ cau mày liễu, trầm tư nói:
- Người Tần huynh có thể sử dụng được, thật ra thì Từ Tước, Trần Ứng Phượng là nhân tuyển cực tốt, nhưng bọn họ là dư nghiệt Phùng Bảo, nhốt ở trong thiên lao muốn sống cũng không được muốn chết cũng không thể. Nếu Tần huynh dùng bọn họ, ắt sẽ phạm vào kiêng kỵ triều đình, sợ rằng được không bằng mất!
Từ Văn Trường, Doãn Tân Thương đồng thời cảm thán, Trương phu nhân cũng thật lợi hại, chỉ hơi suy nghĩ đã biết tiền nhân hậu quả... Bất quá chúng ta cũng cảm thấy kỳ quái, rốt cục Tần Lâm có biện pháp gì thu thập cục diện? Phải biết nhân vật trong Đông Xưởng e rằng không tìm ra được một người nào tâm địa hiền lành, toàn là hạng ác quỷ hung tàn. Muốn chấn nhiếp bọn họ, vậy nhất định phải hung tàn hơn ác độc hơn bá đạo hơn bọn họ.
Tần Đốc Chủ đoán âm xét dương động triệt u minh chỉ có thể coi như một người, nhưng Đông Xưởng người đông vô số kể, chỉ dựa vào một vị Đốc Chủ cao cao tại thượng như hắn không khỏi quá lẻ loi cô độc, không khống chế được cục diện, cộng thêm Hoắc Trọng Lâu Lưu Tam Đao cũng không thành.
Ngược lại Từ Tước, Trần Ứng Phượng hung tàn ác độc âm trầm đáng sợ đến cực điểm, tuy rằng trước đây bọn họ từng nếm mùi đau khổ dưới tay Tần Lâm, nhưng năm xưa cũng từng là nhân vật đáng sợ khiến cho trẻ con khóc đêm phải nín. Nếu có thể làm cho bọn họ rời núi, vậy đám tiểu quỷ Đông Xưởng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4579283/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.