Cố Khắc Liên có chút địch ý nhìn Cố Khắc Tịch, bưng chén canh sâm cười khanh khách đưa cho Cố Hối Minh:
- Nào, Nhị ca khá bảo trọng thân thể, uống chén canh sâm này đi.
Cố Khắc Tịch khẽ cắn răng, trong lòng đã quyết:
- Tam ca nói là lớn nhỏ có thứ tự, sau này chính là Nhị ca chủ trì việc nhà, trọng trách này trừ huynh ra, còn có thể trông cậy vào ai chứ? Giỏi cho Cố Khắc Tịch! Sắc mặt Cố Khắc Liên trở nên hết sức khó coi, rất nhanh đã hiểu ý đệ đệ.
Lão Tam lão Tứ đều muốn tranh vị trí gia chủ, theo như tôn ti lớn nhỏ đương nhiên là lão Tam chiếm ưu thế, vì vậy lão Tứ bèn dùng kế tuyệt hậu: không phải là ngươi nói phải coi trọng tôn ti lớn nhỏ sao, chúng ta vẫn còn Nhị ca kia mà. Hơn nữa lúc lão Đại còn sống, thật ra mọi chuyện trong ngoài đều do Nhị ca xử lý, hiện tại y thừa kế gia chủ là trở nên danh phận chính thức, không ai tìm ra được khuyết điểm nào cả.
Dĩ nhiên lão Tứ Cố Khắc Tịch cũng có bài toán như ý của mình, rốt cục Cố Hối Minh chỉ là ‘nghiệt chủng’ không nguồn cội, lão thái thái còn đó một ngày, y sẽ không ngóc đầu lên nổi, mình muốn lung lạc, khống chế y sẽ rất dễ dàng. Không giống địa vị gia chủ rơi vào trong tay Tam ca một mẹ đồng bào, đó mới là không trông cậy gì được!
Trước kia hai người không chịu kêu một tiếng Nhị ca, không ngờ rằng hiện tại xun xoe lấy lòng mình, sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4579190/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.