- Thanh Đại cũng không thích Tần ca ca cứ lập công hoài như vậy.
Thanh Đại chu miệng nói.
- Ủa, vì sao vậy?
Tần Lâm lấy làm kỳ bèn hỏi.
Thanh Đại tỏ vẻ khổ sở nói:
- Gần đây có thật nhiều nữ quyến phủ đệ đạt quan hiển quý rõ ràng không có bị bệnh, nhưng tới y quán lại nói đau chỗ này đau chỗ kia. Cho dù là muội cho các nàng uống nước lã, ‘bệnh’ của bọn họ cũng sẽ lập tức khỏi hẳn, sau đó mời muội ăn tiệc, xem hát… khiến cho người ta không có thời gian xem sách thuốc nữa!
Tần Lâm cười véo mũi nàng, tiểu nha đầu vẫn chưa trưởng thành.
-----------
Ngày hôm sau ngày lật đổ Phùng Bảo, không khí triều hội hoàn toàn khác trước. Văn võ bá quan chờ ở ngoài Hoàng Cực môn, Tần Lâm chú ý thấy trong đó có mấy lão hoạt đầu nổi danh quan trường luôn luôn cáo bệnh, lần này cũng vội vàng chạy vào triều. Mà thần sắc các triều thần có kẻ vô cùng kinh hoảng, có kẻ nơm nớp lo âu.
Nhớ năm đó tiểu Hoàng đế mười tuổi kế vị dựa vào đế sư Thủ Phụ Trương Cư Chính và quyền yêm nội đình Phùng Bảo phò tá, ngồi trên ngự tọa có chiều rộng không cân xứng với thân hình, cất tiếng trẻ con nói chuyện với văn võ quần thần. Trương Thái Sư oai phong đứng đầu ban văn thần, Phùng Đốc Công mặt mang nụ cười âm hiểm đứng cạnh ngự tọa, số phận của triều thần cũng được quyết định chỉ bằng vào ý của hai người bọn họ.
Trước đây không lâu Trương Thái Sư cỡi hạc về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4579132/chuong-801.html