Ngay từ đầu Tần Lâm nhận được tin tức Đỗ chưởng quỹ tử vong lập tức chạy tới Long Du huyện, có quan hệ rất lớn với chuyện phát hiện ra có thật nhiều tiền giả trong kho hàng Ngũ Phong hải thương đến từ địa khu Chiết Tây. Nhưng sau khi xâm nhập tiếp xúc vụ án, hắn phát hiện cái chết của Đỗ chưởng quỹ có thể có nguyên nhân khác...
Lục Viễn Chí coi như là hoàn toàn mắt hoa đầu váng, nhỏ giọng lẩm bẩm:
- Thế nào cũng không nghĩ ra lại là Đỗ chưởng quỹ tự đóng cửa sổ. Hừ, lão là thủy thủ lâu năm, trên biển có sóng to gió lớn gì mà chưa trải qua, còn sợ chút gió trong vùng núi này sao? Tần ca, theo đệ thấy thật ra thì Đỗ chưởng quỹ đóng cửa sổ lại không có liên quan gì mấy với chuyện sau đó lão ngộ hại, có lẽ chẳng qua là trùng hợp mà thôi.
- Đúng đúng đúng, trùng hợp, nhất định là trùng hợp!
La Đông Nham càng nhìn càng cảm thấy tên mập này thuận mắt, bèn chắp tay nói:
- Lục trưởng quan nói có lý, hạ quan tán thành. Tần Thiếu Bảo, ngài xem quần trong Dương Ba Bình còn dính nước thuốc mà Đỗ chưởng quỹ ho khan phun ra, đây là bằng chứng như núi.
- Vậy thì chưa chắc…
Tần Lâm đi tới góc tường, chỉ chỉ đống bã thuốc đổ trong góc phòng:
- Xem ra Đỗ chưởng quỹ mắc bệnh kiết lỵ, thuốc được nấu bên trong phòng, nói cách khác, bốn tên người làm thậm chí tiểu nhị khách sạn cũng có thể tiếp xúc với thuốc.
- Như vậy muốn hãm hại ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4579098/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.