Người đi đường nghe vậy không khỏi bùi ngùi rơi lệ, lục tục mở hầu bao tương trợ cho lão binh.
Nhưng La Mộc doanh có tất cả chín đại doanh Chiết binh, bốn vạn năm ngàn quan binh, tính cả gia đình vợ con già trẻ là mười mấy vạn người, dựa vào người đi đường hảo tâm tương trợ không khác nào gáo nước đổ sa mạc, không giải quyết được gì.
- Tên khốn kiếp Ngô Thiện Ngôn này!
Người đi đường lắc đầu thóa mạ, bất đắc dĩ rời đi.
Dân chúng Hàng Châu đều hết sức rõ ràng đã xảy ra chuyện gì.
Phải nói là lương tháng của Chiết binh La Mộc doanh tương đối ít ỏi, mỗi tháng chỉ có vỏn vẹn chín đồng bạc, miễn cưỡng đủ ăn một nhà mà thôi. Ngoài ra thê tử bọn họ ở nhà còn phải làm thêm nữ công thêu may vá để kiếm thêm tiền chi tiêu trong gia đình. Bất quá Chiết binh đa phần là sơn dân, thợ đào mỏ vùng núi Chiết Tây, đã quen cuộc sống khổ sở, trải qua hai mươi năm lãnh đồng lương ít ỏi như vậy vào sinh ra tử, đổ mồ hôi đổ máu cũng vẫn miễn cưỡng sống được.
Cho đến cuối năm ngoái, Tuần Phủ Chiết Giang Ngô Thiện Ngôn bắt đầu dùng tiền mới phát lương, rốt cục cuộc sống Chiết binh không kiên trì nổi nữa.
Nói là lương bằng bạc nhưng sinh hoạt bình thường hàng ngày vẫn dùng tiền đồng, tuyệt đối không tìm ra người nào cầm một thỏi bạc mười lượng đi ra ngoài mua thịt mua thức ăn, mua rau… cho nên lương của Chiết binh từ trước tới nay đều đổi thành tiền đồng phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4579082/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.