Đáng thương thay, Hồng Vũgia Chu Nguyên Chương định chế dưới quyền một vệ có năm Thiên Hộ Sở,phải có năm ngàn sáu trăm binh lính. Nhưng tới hiện tại lớp già yếu lớptrốn chạy, đường đường chính tam phẩm Chỉ Huy Sứ trông coi thành vệquân, binh quyền có thể điều động dưới tay đếm đi đếm lại cũng chỉ cònchừng năm trăm mạng.
Bạch Liên giáo chủ và các cao thủ chạy trốn sạch sẽ, nhưng Cẩm Y Vệ cũng không có trúng mai phục của địch nhân. Mặc dù vệ sở binh đã mục nátnhưng dù sao năm trăm người này cũng là quân đội biên chế chính quy,cung mạnh nỏ cứng, trường thương đại kích, không phải là chúng cao thủgiang hồ Bạch Liên giáo có thể dễ dàng đụng tới. Cho dù là bên ngoài còn có mai phục, chúng cẩm y quan giáo cùng thành vệ quân hội hợp lại vớinhau cũng không sợ hãi.
Chỉ Huy Sứ thành vệ quân thấy Tần Lâm lập tức dập đầu ra mắt, miệng xưng thuộc hạ, Khâm Sai đại thần Tần Thiếu Bảo thuận miệng đáp qua loa đôicâu, trong lòng y đã tràn đầy vui mừng.
Tần Lâm cũng không quá thất vọng, dù sao Ô Nhĩ Ôn Dã Lực đã trở lại taymình. Mặc dù không biết tác dụng của món đồ chơi này, nhưng Bạch Liêngiáo chủ đã coi trọng như vậy hẳn là có chỗ kỳ dị, huống chi còn là củahồi môn của Từ Tân Di.
- Ôi, cảm giác cầm vàng trong tay thật là hay quá!
Tần Lâm nghịch nghịch hộp vàng trong tay, cảm giác nằng nặng rất thích,không khỏi cười cợt Bạch Liên giáo ngoài mạnh trong yếu, không ngờ rằngtrong lúc ngàn cân treo sợi tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4579062/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.