Trên đại đường, Chu Đức Hưng giống như kiến bò trên chảo nóng, không ngừng đi qua đi lại, đưa cổ nhìn vào hậu đường. Kết quả làm cho y thất vọng, người xuất hiện không phải là Tần Lâm mà là Trương Tử Huyên.
- Chu Bộ Đầu, Tần Thiếu Bảo có một số việc tạm thời không rảnh gặp ngươi, có lời gì cứ nói với bản phu nhân là được.
Trương Tử Huyên ung dung chậm rãi nói, giọng nói toát ra vẻ lạnh lùng bẩm sinh.
- Không có... Không có gì...
Chu Đức Hưng có hơi sợ Trương Tử Huyên, thậm chí còn sợ hơn cả Tần Lâm, y cười khan khoát khoát tay:
- Vậy chờ Tần Thiếu Bảo rảnh rỗi tiểu nhân sẽ trở lại.
Sau khi hành lễ cáo từ, Chu Đức Hưng đi cực nhanh, giống như có quỷ đuổi sau lưng.
Trương Tử Huyên hoang mang ngơ ngác, nàng chợt nhớ lại hôm nay là ngày thứ ba, đến ba ngày một kỳ, có lẽ Chu Đức Hưng chưa bắt được Hồ Ngốc Tử cho nên sợ bị đánh hèo.
Lục Viễn Chí nhếch miệng cười vui, ai bảo nàng hung hăng như vậy khiến cho người ta sợ, đáng thương cho Chu Đức Hưng không dám thở mạnh trước mặt vị thiên kim tướng phủ này.
- Thôi được rồi, tính ra tối nay Tần huynh hẳn sẽ về tới.
Trương Tử Huyên từ từ đi trở về hậu đường, nhớ lại dáng vẻ sợ hãi của Chu Đức Hưng khi nãy vừa bực mình vừa buồn cười.
Nhưng tâm tư của nàng vẫn có chút không yên, tiềm thức luôn cảm thấy có chuyện gì đó khác thường, cũng không còn lòng dạ nào xem Phản Kinh tiếp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4579054/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.