Lúc Lục Viễn Chí lật thi thể, một tiếng keng nhỏ vang lên, từ trong ngực một cỗ thi thể lăn ra đóa hoa sen đồng nho nhỏ.
Bạch Liên giáo chủ? Mã Bân, Ngưu Đại Lực cùng chúng huynh đệ Hiệu Úy đưa mắt nhìn nhau. Quan giáo Xưởng Vệ cùng ma đầu Bạch Liên giáo là đại địch sinh tử, nhưng ngày hôm qua rõ ràng Bạch Liên giáo chủ có cơ hội nhưng lại không hạ thủ đối với Tần Lâm, đã là kỳ quái quá rồi. Bây giờ họ lại giết chết hai tên sứ giả Mông Cổ bày ở chỗ này, càng khiến cho người ta khó hiểu.
- Ma giáo có âm mưu quỷ kế gì?
Mọi người suy đoán lung tung.
Tần Lâm cười cười:
- Chỉ sợ không phải quỷ kế, mà là muốn cảnh cáo chúng ta, các ngươi nhìn xem đây là cái gì?
Chỗ đất bên cạnh thi thể của sứ giả Mông Cổ, tà tà cắm một chi lệnh tiễn nho nhỏ, phía trên dùng Miêu kim tự viết tên Mông Cổ của Hoàng Đài Cát.
Đây là lệnh tiễn mà y điều động quân đội.
- Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, Hoàng Đài Cát muốn chơi kế ‘rút củi đáy nồi’.
Tần Lâm bảo chúng huynh đệ:
- Chúng ta đi mau, chờ binh Mông Cổ đội ở địa khu biên cảnh tụ họp lại, sẽ phiền phức rất lớn!
Một tiếng huýt sáo cất lên, chúng quan giáo ném hai cỗ thi thể xuống không thèm quan tâm nữa, giục ngựa chạy như bay.
Một lát sau, Bạch Liên giáo chủ như u linh hiện thân, nhìn bóng lưng Tần Lâm, nhíu lỗ mũi hừ lạnh một tiếng: tên họ Tần kia, coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578996/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.