Sau đó Tam Nương Tử chu toàn đại cục, tận tâm tận lực phụ tá Yêm Đáp Hãn thống trị sự vụ thảo nguyên, bằng vào tài năng chính trị trác tuyệt được các bộ tộc tôn kính. Nhưng nàng vốn là nữ tử thanh xuân mơn mởn, không thể nào có tình nghĩa phu thê thật lòng với ông ngoại Yêm Đáp Hãn vốn có tính thô lỗ hung bạo.
Hơn nữa trước khi Yêm Đáp Hãn qua đời chừng hai ba năm, sau khi cân nhắc đủ điều lại không truyền ngôi Đại Hãn cho Bất Tháp Thất Lý là con nhỏ của lão với Tam Nương Tử, mà truyền ngôi cho Hoàng Đài Cát của vợ trước vốn có quan hệ căng thẳng với Tam Nương Tử. Chuyện này làm cho nàng hết sức tức giận, ngay cả chút tình phu thê ít ỏi cũng không còn nữa.
Nếu như con trai ruột Bất Tháp Thất Lý thừa kế Hãn vị, Tam Nương Tử không cần gả cho Hoàng Đài Cát, từ nay khôi phục thân tự do, nhưng nếu Hoàng Đài Cát đăng Hãn vị thì...
Hôm nay Tam Nương Tử không có ra trướng cưỡi ngựa luyện binh, để cổ vũ sĩ khí cho tinh binh cường tướng dưới quyền, cũng không để ý tới văn điệp của quan viên Na Nhan các bộ chất trên bàn, mà lười biếng ngồi tựa trên giường, tay nghịch một cây bút đồng cán trúc điêu khắc.
Lục thụ lê hoa đả bách cầu, năm xưa còn nhớ liễu đầu cầu.
Má phấn Tây Thi ôi duyên dáng, lạnh lẽo bao năm Yến Tử lâu. (Thơ của Từ Vị Từ Văn Trường)
Miệng anh đào nhỏ khẽ mở, đọc thơ hương diễm khắc trên bút đồng, trong đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578983/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.