Ta đập bẹp ngươi! Tần Lâm gõ đầu y một cái.
Từ Tân Di bĩu môi, hừ, nếu không phải là nể tình mới vừa rồi chàng ôm thiếp tránh Bạch Liên giáo chủ, còn phải đạp mạnh hơn nữa!
Dĩ nhiên nếu không phải là Tần Lâm ôm thêm Kim Anh Cơ, Từ Tân Di cũng sẽ không đạp xuống một cước này làm gì.
Hoàng Đài Cát mới vừa rửa sạch nước bùn trên mặt, nhưng bị bùn chui vào trong mũi trong miệng không ít, vẫn ngửi thấy một mùi hôi thối, thật sự là rất khó chịu.
Bị uống nước sông, bị bùn bay vào mặt, đáng thương cho Hoàng Đài Cát thế nào cũng không nghĩ ra, chuyến đi Trung Nguyên lần này lại có nhiều trắc trở như vậy.
Nếu như nói y hận Bạch Liên giáo chủ có ba phần, vậy hận Tần Lâm có chừng mười phần, trực giác nói cho y biết hai lần xui xẻo đều có liên quan tới Tần Lâm.
Bị Từ Tân Di bắt được, Tần Lâm không thể làm gì khác hơn là hậm hực trở về phủ, cũng không biết có hai âm mưu có liên quan với hắn đang được tiến hành.
-----------
Hội Đồng quán, trong phòng của Hoàng Đài Cát.
Các quý tộc Mông Cổ thân cận Hoàng Đài Cát tụ tập lại với nhau, Bạt Hợp Xích huơ tay múa chân sách động:
- Uy Linh Pháp Vương truyền pháp chỉ xuống, lấy vô lượng thần thông hộ trì, chúng ta nhất định sẽ chiến thắng triều Minh!
- Đúng...
Cổ Nhĩ Cách Đài Cát của Nang Cáp Đại bộ đưa tay chém mạnh xuống một cái:
- Triều Minh văn yên võ lặng, vua còn nhỏ tuổi, Trương Cư Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578926/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.