So với Vương Tượng Càn âm thầm cảm kích đối với Tần Lâm, dân chúng biểu hiện trực tiếp hơn, dân chúng Chu gia trang và khu vực gần đó ai nấy lập sinh từ "Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ Tần công húy Lâm sống lâu trăm tuổi, đa phúc đa thọ", mỗi ngày lễ Tết đảnh lễ quỳ lạy.
Tất cả mọi người đều nói Văn Hương môn là giả, Tần trưởng quan đây là thật, tránh hung tìm cát, uế tà không tới cửa, cho dù là gặp oan khuất cũng có oan báo oan, có cừu báo cừu, còn có tác dụng hơn cả thần giữ cửa.
- Bọn họ thật sự làm trường sinh lộc vị ta ư?
Đêm trú ở Tuân Hóa thành, Tần Lâm vừa xem công văn ở dịch quán, vừa cười hỏi.
Lục mập mặt mày hớn hở:
- Đó cũng không phải, đệ thấy trên đó viết cái gì trăm con ngàn cháu, phúc trạch đời đời. Ha ha, Tần ca huynh tiêu diệt tà ma ngoại đạo, cứu vạn dân khỏi lầm đường lạc lối, quả thật công đức vô lượng, thần Phật đầy trời cũng phải phù hộ huynh!
Tần Lâm cười lắc đầu một cái, lẩm bẩm:
- Trăm con ngàn cháu, phúc trạch đời đời… Vậy không bằng bọn họ viết là số đào hoa vượng, mỹ nữ ba ngàn, hắc hắc...
- Cái gì?
Tên mập không nghe rõ hỏi lại.
- Quỷ háo sắc…
A Sa nằm ở trên giường, mắt to thông minh linh động nhìn chằm chằm trần nhà có vẻ sợ run, không biết nó đang suy nghĩ gì.
Ngưu Đại Lực ở bên ngoài an bài túc vệ xong xuôi thỏa đáng, lúc này mới đi vào.
Lục Viễn Chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578848/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.