Một tĩnh một động, hai vị mỹ nhân thật sự là mỗi người mỗi vẻ. Cho dù là Liễu Hạ Huệ sống lại, Lỗ Nam Tử tái thế, e rằng giờ phút này tim cũng phải đập thình thịch, huống chi Tần Lâm Tần trưởng quan chúng ta tu luyện là đại tự tại hoan hỷ thiền?
- Ặc, hai vị mỹ nữ, các ngươi mạnh khỏe!
Tần Lâm sờ sờ mũi, chào hỏi cùng các nàng, thanh âm có hơi khô khốc.
Bị Tần Lâm đột nhiên tỉnh lại làm cho giật nảy mình, Từ Tân Di quay đầu lại nhìn hắn:
- Hừ, có người cho là mình ngàn chén không say, ngày hôm qua làm hại Thanh Đại muội muội và thiếp hết sức khổ cực!
- Tối hôm qua, ta không có làm gì ư?!
Tần Lâm cười xấu xa:
- Dường như… dường như tối qua ba người chúng ta ngủ cùng giường với nhau…
Hai vị nương tử liếc mắt nhìn nhau, đều có hơi đỏ mặt, đêm qua mệt mỏi cùng ngủ thiếp đi trên một cái giường, nếu là Tần Lâm đột nhiên làm chuyện gì đó, chẳng phải vô cùng xấu hổ sao?
Hừ, chẳng ra gì... Từ Tân Di nghiêng đầu qua chỗ khác, khẽ bĩu môi, lòng nói ngươi đã say như chết, còn có thể làm ăn gì được?
Thanh Đại cười ngọt ngào, đầu hơi nghiêng sang bên:
- Hì hì, ngày hôm qua Từ tỷ tỷ dùng khăn nóng lau toàn thân Tần ca ca một lần, muội cũng đút canh giải rượu cho huynh, bằng không say rượu sẽ rất không thoải mái.
Chẳng trách nào… bình thường say rượu thức dậy đầu nhức như búa bổ, hiện tại lại cảm thấy thần thanh khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578818/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.