Trầm Hữu Dung nhìn bằng hữu đang nổi giận xung thiên, lại nhìn sang Tần Lâm đang nở một nụ cười ung dung nhàn nhã, dường như nắm hết thảy trong lòng bàn tay, đột nhiên thoáng động trong lòng, phục lạy Tần Lâm:
- Từ nghe Tần tướng quân mắt thần như điện, gương sáng treo cao, lại có Du lão tướng quân lâm chung phó thác, cục diện hiện tại chỉ có thể cầu ngài xuất thủ tương trợ!
Chuyện liên quan tới thanh danh cả đời của phụ thân, thế tập vinh dự truyền thừa gia tộc, Du Tư Cao không do dự nữa, quỳ xuống dập đầu bình bịch với Tần Lâm, không nói nửa lời.
- Hai vị cần gì phải làm như vậy?!
Tần Lâm cười híp mắt đỡ Du Tư Cao cùng Trầm Hữu Dung dậy:
- Bản quan được Du lão tướng quân lâm chung phó thác, vốn là không tránh khỏi trách nhiệm.
Vì danh dự phụ thân, Du Tư Cao hết sức gấp gáp, sau khi bò dậy liền hỏi làm sao bây giờ. Ngược lại Trầm Hữu Dung khuyên nhủ y, nếu Tần trưởng quan đã đáp ứng vậy chuyện này đã có chín phần nắm chắc, cần gì thúc giục như vậy.
Trước hết Tần Lâm lệnh cho nha hoàn bưng trà thơm lên, sau đó nói với hai người bọn họ:
- Xin hai vị chớ nên nóng nảy, chờ thê tử bản quan trở về, chuyện này sẽ được rõ ràng.
Ặc, chuyện này thế nào vậy? Du Tư Cao cùng Trầm Hữu Dung đầu đầy mê hoặc, thê tử Tần Lâm chính là cháu gái thần y Lý Thời Trân, nữ y tiên Kinh Hồ, thầy thuốc này thay người chữa bệnh không thành vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578813/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.