Đi được mấy bước, mấy tên thân tín bên người đột nhiên có thái độ yên tĩnh khác thường, Lưu Thủ Hữu chợt cảm thấy có vẻ kỳ quái. Chậm rãi nghiền ngẫm những lời Tần Lâm vừa nói, Lưu Đô Đốc mưu sâu kế diệu lập tức phát giác ra:
Những lời này của hắn không phải là tự khiêm trẻ tuổi kiến thức nông cạn, rõ ràng muốn nói mình tuổi còn trẻ đã làm đến đường thượng quan, đại chưởng Nam Nha, tương lai đời còn rất dài, có tao ngộ gì cũng khó mà nói được, hãy đợi đấy!
"Thôi bỏ đi, làm người phải chừa đường hậu, ngày sau còn có lúc gặp nhau…"
Lưu Thủ Hữu cụt hứng lắc lắc đầu.
Lục Viễn Chí, Ngưu Đại Lực ở lại bên ngoài triều phòng, Tần Lâm cùng Hồng Dương Thiện cũng đi theo tới ngọ môn.
Bên ngoài ngọ môn, văn võ bá quan, công thần huân thích theo thứ tự quan chức xếp hàng hết sức chỉnh tề. Đội phía Đông là quan văn, đế sư Thủ Phụ Trương Cư Chính không chịu nhường ai đứng đầu. Đội phía Tây là quan võ, huân thần quý thích cũng đứng trong này, đứng đầu là Định Quốc Công chưởng Hậu Quân Đô Đốc phủ Thái Tử Thái Phó Từ Văn Bích.
Tần Lâm chẳng qua là tứ phẩm cẩm y Chỉ Huy Thiêm Sự, xếp ở phía sau hàng ngũ quan võ. Hắn cũng không nhận ra Từ Văn Bích, là Hồng Dương Thiện chỉ cho hắn:
- Vị đứng đầu kia chính là nội huynh (anh vợ) trưởng quan ngài Định Quốc Công Từ Đại lão gia, sau khi ngài tới kinh sư có từng tới bái kiến lão chưa?
Từ Văn Bích đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578726/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.