Tần Lâm cũng là lần đầu tiên thấy trận thế loại này, tình hình khác xa các vệ Nam Kinh, đại doanh Chiết binh, trong bụng không khỏi khẽ giật mình. Nhưng hắn sớm biết danh tiếng Du Đại Du trị quân, suy nghĩ một chút cũng không lấy làm kỳ quái, nhảy xuống ngựa đi mấy bước, xa xa giơ lên lệnh bài nói:
- Bản quan là Chỉ Huy Thiêm Sự Cẩm Y Vệ, đại chưởng Nam Nha Tần Lâm, đây là lệnh bài của bản quan, mời các vị xem thử.
Bả Tổng không động, phái một tên sáo quan tới kiểm tra lệnh bài. Sáo quan kia quan sát bọn Tần Lâm một hồi, thấy ngựa bọn họ cỡi còn đóng dấu Cẩm Y Vệ, đúng là quan giáo Cẩm Y Vệ, lúc này mới lấy một lá cờ màu lục nho nhỏ đeo bên hông xuống, giơ cao vẫy vẫy.
Viên Bả Tổng đang canh ở cửa kia nhìn thấy bèn vẫy cờ đỏ ba lượt, các binh lính liền giải trừ đề phòng, tiếp tục đứng thẳng chịu đựng gió rét, bóng người thấp thoáng trên sườn núi cũng biến mất không thấy.
Tần Lâm dẫn chúng cẩm y quan giáo dắt ngựa từ từ đi tới cửa doanh, Bả Tổng kia ôm quyền hành lễ, thiết giáp trên người kêu loảng xoảng, giọng y sang sảng như vàng rơi trên đá:
- Thứ cho thuộc hạ áo giáp trong người không thể toàn lễ, xin hỏi trưởng quan tới là vì chuyện gì?
- Du tướng quân trị quân quả nhiên nghiêm chỉnh, thật không thẹn Chu Á Phu tái thế, quý doanh cũng thật là tinh hãn...
Tần Lâm cười hì hì khen mấy câu, lại thấy Bả Tổng kia không động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578719/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.