Chuyện này phải nói từ đầu, lúc Tần Lâm ở Kỳ Châu nhờ có Kinh Vương cho nên có thể hành sự thẳng tay không hề úy kỵ, ở Nam Kinh có Ngụy Quốc Công phủ trợ giúp, cũng có thể tiện nghi làm việc. Nhưng hắn đến kinh sư, đúng như chiến lược Từ Văn Trường đã định, từ mượn thế chuyển thành dùng sức, thi hành mười sáu chữ phương châm ‘tả hữu phùng nguyên, bất thiên bất ỷ, cố bản bồi nguyên, tự thành nhất phái’, muốn một mình lên núi dựng cờ, trở lực sẽ lớn hơn vô số lần so với trước kia bơi lội giữa các phái, thuận thế mà đi.
Vừa muốn tả hữu phùng nguyên, lại muốn tự thành nhất phái, Tần Lâm lấy phương thức đặc biệt của mình giải quyết thay Trương Cư Chính ba đại sự quân giới, trị thủy, chiết bổng, trên thực tế được Trương Cư Chính công nhận địa vị đồng minh. Mặc dù trước mắt Tần Lâm còn là phe tuyệt đối yếu thế nhất trong liên minh.
Tuy rằng sắc mặt Tướng gia không dễ coi, nhưng thái độ là rất rõ ràng: không đối đãi với Tần Lâm như thuộc hạ hay vãn bối, không giở giọng Thủ Phụ đế sư ra, có chuyện chúng ta hai bên cùng có lợi, dĩ nhiên ngươi cũng đừng nhắm vào con gái ta.
Mà Phùng Bảo lại không dễ nói chuyện như vậy, lão thân là chưởng ấn Ty Lễ Giám, Đốc Công Đông Xưởng, sống lâu ở trong cung, lại là thái giám, suy nghĩ không khoáng đạt như một đời danh tướng Trương Cư Chính, tính tình lại tự cao tự đại. Nếu Tần Lâm làm chuyện gì thay lão, lão sẽ nịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578707/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.