Duy chỉ có hai người Trương Tôn Nghiêu và Lộc Nhĩ Linh là Trương Phi xỏ kim... mắt to trừng mắt nhỏ, ngơ ngác nhìn nhau miệng há thật to, cổ họng khàn khàn, cuối cùng ngay cả nửa câu cũng không nói được, hai người giống như bánh đa nhúng nước, uể oải ỉu xìu.
Thiên Hộ là chính ngũ phẩm, Chỉ Huy Thiêm Sự là chính tứ phẩm, dường như chênh lệch cũng không phải quá lớn?
Chênh lệch như trời với vực.
Cẩm y Thiên Hộ ở địa phương quyền thế lớn hơn nữa cũng chỉ là quan viên địa phương, ở trong hệ thống nội bộ Cẩm Y Vệ căn bản chưa được xếp hạng, không có tư cách tiến vào đại đường Bạch Hổ của nha môn Cẩm Y Vệ. Hơn nữa cẩm y quan ân ấm thừa tập quá nhiều, trong kinh sư được xưng Bá Hộ không bằng chó, Thiên Hộ đi đầy đường. Như Trương Tôn Nghiêu nếu không phải ỷ vào quyền thế của Trương Kình mới được ra ngoài Nam Kinh, ở kinh sư cũng không bằng rác rưởi.
Mà Chỉ Huy Thiêm Sự chính là đường thượng quan cẩm y chân chính, vào đại đường Bạch Hổ nghị sự, được nắm cơ mật triều đình, có tư cách chấp chưởng Nam Bắc Trấn Phủ Ty. Lấy điều này làm trụ cột, đối với tình hình toàn bộ triều Đại Minh cũng có thể gây thêm một phần lực ảnh hưởng thuộc về mình.
Từ Thiên Hộ đến Chỉ Huy Thiêm Sự là ngưỡng cửa cực kỳ quan trọng cũng cực kỳ khó vượt qua, đứng ngoài cửa nhìn trên đường bàn luận viễn vông, chỉ có cúi đầu nghe lệnh mà thôi. Một khi bước qua ngưỡng cửa này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578671/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.