Dù sao người đông sức mạnh, quan binh toàn doanh đều ra trận, bất quá chỉ là đào bới công xưởng sụp đổ, cũng không mất quá nhiều thời gian, rất nhanh đã đưa được thi thể người chết ra. Các Thiên Tổng, Bả Tổng cũng cho binh lính nhóm đội điểm danh, vì vậy nhân viên văn thư cũng thống kê được số người mất tích.
Nhân viên văn thư còn mang đến một phụ nhân trung niên mặc y phục cũ rách, cùng một nữ hài tử chừng mười tuổi, thân thể gầy gò, lại thêm vài tên quân tượng trẻ tuổi.
Phụ nhân trung niên kia già trước tuổi, trên mặt đầy nếp nhăn, ánh mắt ngơ ngác mờ mịt, sắc mặt chết lặng đau buồn. Tiểu hài tử kia có bề ngoài thanh tú, đáng tiếc có vẻ thiếu ăn, gầy gò ốm yếu, đôi môi nhỏ nhắn mím lại thật chặt, trong đôi mắt toát ra vẻ quật cường không tương xứng cùng tuổi tác.
- Ôi, quân tượng toàn doanh chỉ có một người mất tích, vì sao lại chính là y?
Nhân viên văn thư kia vừa đi vừa thở dài, ánh mắt nhìn hai mẹ con kia có vẻ thương tiếc.
Đi tới trước người Tần Lâm, nhân viên văn thư khom người thi lễ:
- Khải bẩm trưởng quan, toàn doanh chỉ có quân tượng Lý Hỏa Vượng tung tích không rõ, đồ đệ y nói từ chiều hôm qua cũng không thấy tung tích y. Đây là lão bà cùng nữ nhi y, cũng nói tối hôm qua y không có về nhà.
Lý Hỏa Vượng? Nghe thấy cái tên này Từ Tân Di liền lấy làm kinh hãi, lớn tiếng oán trách:
- Tại sao vậy, muốn tìm y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578607/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.