Kẻ làm ác thân bại danh liệt, tội ác công bố rõ ràng khắp thiên hạ, chính nghĩa được nêu cao, tội ác bị trừng phạt, làm cho những kẻ manh tâm giống như Vương Bản Cố nghĩ đến vết xe đổ của lão mà sợ hãi trong lòng. Mặc dù Tần Lâm không thể làm cho triều đình xử tội Vương Bản Cố theo mức cao nhất của pháp luật, nhưng hắn thuận theo bản tâm thay trời hành đạo, quả thật hiệu quả cũng chẳng khác nào đã xử tội lão.
Bọn cữu lão gia, chất thiếu gia thấy Tần Lâm sa sầm nét mặt đứng đó, cho rằng hắn đang ghi hận chuyện vừa rồi. Bọn họ biết lão nhân gia từng bảo tồn tài sản giùm cho kẻ thù của mình là Lưu Nhất Nho, chính là ‘Tần trưởng quan lấy đức báo oán’ nổi danh khắp Nam Kinh thành, bèn nhìn nhau, sau đó tiến lên khom lưng hành lễ:
- Mới vừa rồi chúng ta chó cắn Lữ Đồng Tân không biết người tốt, Tần trưởng quan đại nhân đại lượng, kính xin ngài bao dung. Lão gia nhà ta thật sự là tự làm tự chịu, nhưng ngài xem, đám người ở tôi tớ trong phủ…
Tần Lâm cười cười, hỏi Vương Thế Trinh trước:
- Bên Thuận Thiên phủ thì sao?
Vương Thế Trinh lắc đầu một cái, y chỉ muốn đứng ngoài chuyện này, không muốn quản những chuyện phiền phức sau đó.
Tần Lâm liền kêu Bạch Hạo mang nha dịch trông chừng đám người ở trong phủ trước, lại cho người đi gọi đám huynh đệ Cẩm Y Vệ của mình tới.
Đạt quan hiển quý xảy ra chuyện, đám quản gia tôi tớ thường thường giải tán, mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578595/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.