Thế nhưng nửa tháng trước chợt phát sinh biến hóa, không biết vì chuyện gì bộ khoái dân tráng Huy Châu phủ vây quanh nhà y.
Cho dù là Tri Phủ Đại lão gia từng có duyên gặp mặt một lần cũng lộ ra vẻ vô cùng đáng sợ, không trả lời câu hỏi của Tất Mậu Khang, bất quá chỉ rít qua kẽ răng mấy chữ: ngươi có biết tội của mình không?
Tất Mậu Khang đầu óc mơ hồ, là thân thích đang làm bộ khoái nha môn lặng lẽ nói cho y biết, đoạn thời gian trước bắt được không ít Bạch Liên giáo, trừ kẻ đầu sỏ tội ác đã bị giết, còn có tòng phạm nhốt trong lao. Hôm ấy đám giáo đồ Bạch Liên giáo đột nhiên đồng thanh tố cáo, nói Huy Châu Tất Mậu Khang chính là sào huyệt oa trữ của Bạch Liên giáo ở bản địa. Lần trước Bạch Liên giáo cướp được bạc, chia một ít cho phân đàn Huy Châu sử dụng, chính là giấu ở nhà y.
Vừa nghe lời này, Tất Mậu Khang lập tức kêu oan thấu trời, không ít người Tất gia cũng tới giúp đỡ kêu oan: Y chưa từng ra xa khỏi cửa, cả ngày nếu không ngồi nhà đọc sách, vậy cũng cùng tộc huynh Tất Mậu Lương nghiên cứu hỏa khí, tương lai sẽ ra sức cho triều đình, ngay cả cái bóng Bạch Liên giáo cũng chưa từng thấy qua, làm sao có chuyện oa trữ bạc, dính líu với Bạch Liên giáo.
Nhưng sau khi bộ khoái mang ra ba thỏi bạc nặng năm mươi lượng từ trong nhà Tất Mậu Khang ở, tất cả thanh âm đều biến mất, mọi người nhìn y giống như không quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578583/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.