Thanh Đại bĩu môi, làm mặt quỷ với y, cao giọng nói:
- Ngươi là người xấu, không mắng ngươi đã là may.
Thần sắc Tần Lâm lập tức trở nên nghiêm nghị, ánh mắt hơi nheo lại, sắc bén như đao đảo qua Cao Thăng một lượt, lập tức làm cho y không tự chủ được run lập cập.
Đại môn Vương gia két một tiếng mở ra, Vương Sĩ Kỳ cùng mấy tên văn sĩ bằng hữu từ trong phủ đi ra:
- Cao Thăng, chuẩn bị ngựa, bản công tử...
Dạ dạ dạ... Cao Thăng luôn miệng đáp ứng, bỏ lại Tần Lâm cùng Thanh Đại, xoay người đi chuẩn bị ngựa.
Chợt nghe thấy Vương Sĩ Kỳ kêu một tiếng sợ hãi:
- Ủa, đây không phải là Tần tướng quân sao? Trời ơi, cơn gió nào thổi ngài tới đây vậy, tiểu đệ đang cùng mấy vị bằng hữu nói về hành động dũng phá Bạch Liên giáo, trí phá án liên hoàn của ngài, không ngờ rằng ngài đã tới trước hàn xá, quả thật thêm phần long trọng.
Mấy tên văn sĩ kia vừa nghe nói đại danh Tần Lâm, nhất thời lưng cong hơn trước, lộ vẻ nịnh hót còn hơn cả Vương Sĩ Kỳ, không ngừng ôm quyền thi lễ:
- Chúng ta cũng nghe hai vị Trương công tử tướng phủ đề cập tới đại danh Tần tướng quân không chỉ một lần, thật là thiếu niên anh hùng triều Đại Minh ta!
Có một người mặc y phục màu xám chạy tới khom người, giọng điệu lộ vẻ hâm mộ:
- Đại danh Tần tướng quân đã sớm tới tai thiên tử, tương lai nhất định chắp cánh bay cao, ắt sẽ là kình thiên ngọc trụ, giá hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578560/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.