🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Cát trưởng quan thật là biết nói đùa, tiểu khả mua bán nhỏ như vậy, toàn nhờ vào bằng hữu các lộ nể mặt.

Cổ Phú Quý dứt lời liền nhét một thỏi bạc vào trong tay Cát sáo quan.

Cát sáo quan kia cũng là tay lão luyện, miệng còn làm bộ khước từ nói:

- Hai ta kết giao bằng hữu đã lâu, không quan trọng chút tiền bạc này.

Nói chưa dứt lời đã dùng tay áo rộng thùng thình phủ xuống thỏi bạc, thỏi bạc giống như mọc chân, chui vào trong tay áo y.

Thì ra Cát sáo quan là quan quân Thủy sư Trường Giang phòng thủ đường thủy ở đoạn sông Qua Châu, bắt bớ trộm cắp. Cổ Phú Quý thường hay qua lại, đã sớm quen thuộc tới mức không cần câu nệ với những quan quân này.

Cát sáo quan làm quan quân giang phòng hơn mười năm, thu vô số tiền cữ thường lệ, song thủ luyện vô cùng chuẩn xác. Thỏi bạc Cổ Phú Quý kia vừa vào tay, đã biết là bạc ròng nguyên chất nặng năm lượng không thiếu phân nào.

Thuyền giống như Cổ Phú Quý treo đèn lồng quan hàm Thuận Thiên phủ, thật ra thì có thể không cần đưa tiền cữ thường lệ, Cát sáo quan ngoài dự liệu kiếm được một khoản nho nhỏ, nhất thời khoái chí, căn dặn mấy tên binh sĩ dẫn theo:

- Phía trên căn dặn thuyền bè ra ngoài phải lục soát kiểm tra tỉ mỉ, thuyền này vào trong cũng không cần lục soát quá kỹ. Cổ lão bản là bạn cũ của chúng ta, chẳng lẽ trên thuyền còn có thể giấu giếm phản tặc gì sao?

Đám binh sĩ nghe vậy đều

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578503/chuong-172.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.