Lệ quang chợt lóe trong mắt Cổ Tử Hư rồi biến mất, nhìn xung quanh tinh binh đông đảo nghiêm trận mà đợi, rất nhanh y đã khống chế tâm trạng. Biểu lộ hỗn hỗn độn độn không có gì lạ lại xuất hiện trên gương mặt bình thường lẫn trong đám đông cũng không thể nhận ra của y.
Đám công tử tiểu thư được gia đinh, nha hoàn hầu hạ chuẩn bị động thân trở về Nam Kinh thành, trong lòng Cổ Tử Hư vui mừng, cũng trà trộn vào đám đông chuẩn bị rời đi. Liên lạc từ trên xuống dưới Bạch Liên giáo toàn là đơn tuyến, ngoại trừ ba tên Hương chủ đã chết ra, giáo chúng phổ thông bị bắt cũng không biết thân phận của y.
Đám binh mã bảo vệ, hoặc nói đúng hơn là bao vây xung quanh bọn họ cũng không nhường đường.
Vương Sĩ Kỳ kinh nghi bất định, chắp tay hỏi:
- Tần thế huynh, Từ tiểu thư, các ngươi làm như vậy là…?
Tần Lâm nhận lấy ba đóa hoa sen đồng từ trong tay Từ Tân Di, chậm rãi nghịch ngợm:
- Phục kích Yến Tử Cơ an bài hết sức kín đáo, tường tận, nếu như không phải là Từ Đại tiểu thư mang theo rất nhiều binh lính, vốn đây là kế hoạch kín kẽ như áo trời. Nhưng Bạch Liên giáo chỉ sai phái ba tên Hương chủ độc lập với nhau tới chủ trì, chuyện này cũng không khỏi quá mức…
Vương Sĩ Kỳ cực kỳ thông minh, lập tức hiểu ra:
- Cũng quá mức không hợp tình lý.
Phàm là người lăn lộn lâu trong chốn quan trường đều biết, muốn làm đại sự ắt phải có người chuyên quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578475/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.