🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lộc Nhĩ Linh không thể để y nói ra những lời này, vội vàng tát cho y hai bạt tai, một cước đá văng ra, trừng mắt nói:

- Chính ngươi không biết tốt xấu, trách được ai chứ?

Chỉ chốc lát sau, trừ người sống ra, bên trong đổ trường nho nhỏ này không còn lại vật thể nào dài rộng quá một thước. Chớ nói bàn ghế, ngay cả cánh cửa cũng bị đập cho nát bấy. Mà tất cả tiền đánh bạc cũng bị lấy hết, không cần biết là tiền đồng hay bạc vụn, Ngưu Đại Lực lột áo lão bản đổ trường ra làm bao gói lại, sau đó cột hết tất cả lại vác lên vai.

- Lần sau muốn làm chuyện gì, phải động não trước!

Tần Lâm ném lại một câu với lão bản đổ trường, mới cười hì hì mang theo mọi người rời đi.

Đại hán lông đen ngồi xổm dưới đất hồi lâu không nói, đột nhiên ôm đầu khóc mắng:

- Lộc Nhĩ Linh, con bà ngươi…

Tần Lâm lại đập mấy chỗ thanh lâu, đổ trường nhỏ nữa, toàn là những chỗ đóng tiền cữ thường lệ mỗi tháng năm lượng tám lượng. Chỉ nhìn vào số lượng tiền cữ thường lệ cũng biết những chỗ này không có chỗ dựa sau lưng, đám quân dư đập phá không chút kiêng kỵ, đập đến hứng chí.

Sắc mặt của Lộc Nhĩ Linh càng ngày càng xanh, sở dĩ những thanh lâu đổ trường nhỏ không có chỗ dựa này dám không đóng tiền cữ thường lệ, toàn là bị y xúi giục. Nhưng hiện tại Tần Lâm thi triển thủ đoạn này, những lão bản xấu số kia sẽ lôi mười tám đời tổ tông của Lộc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578461/chuong-130.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.