Một Cẩm Y Vệ Bá Hộ qua đường chính lục phẩm, trói tòng ngũ phẩm Tri Châu chính đường, từ lúc Đại Minh khai quốc tới nay thật sự không có tiền lệ. Nhưng Tần Lâm không chỉ trói Hồ Tri Châu, còn trói hết sức có đạo lý, quang minh chính đại, ngay cả Hồ Tri Châu bị trói chỉ có thể cúi thấp đầu cất tiếng than thở.
Thừa dịp các đại nhân vật bận rộn bận rộn, hai nhân vật nhỏ tầm thường thoa dầu vào lòng bàn chân muốn chạy. Đôi gian phu dâm phụ Uông thị cùng Đỗ Trọng đưa mắt ra hiệu cho nhau, bước từng bước một ra ngoài cửa nha môn.
- Uông thị chớ vội đi, thi thể chồng mình cũng không cần sao? Ha ha...
Tần Lâm đã sớm chú ý tới cử động của bọn họ, chậm rãi lên tiếng ngăn cản.
Uông thị kinh hoảng, nặn ra một nụ cười khó coi, ấp a ấp úng không nói ra lời.
Tần Lâm quay đầu lại cười híp mắt hỏi:
- Phương Sư Gia, mạng của ngươi không giữ được, còn muốn giấu giếm thay người khác, ở dưới hoàng tuyền nhìn bọn họ tiêu dao sung sướng sao?
Thanh âm của Tần Lâm giống như ma quỷ cám dỗ, trong nháy mắt đốt cháy lửa lòng của Phương Đường Tiến. Vốn là y hận Uông thị thật sâu, lần này càng không cố kỵ chút nào, lên tiếng thóa mạ:
- Đôi gian phu dâm phụ này có gì tốt lành chứ, lấy sinh tử của trượng phu nàng ra để tống tiền ta. Hừ, nếu không phải là Tần Đại nhân đến chỗ này, nàng cũng sẽ xuống dưới bầu bạn với tên ngốc Tề Tào kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578447/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.