Chiến tranh giữa Di Cổ Quốc và Đại Ngụy bùng nổ, từ thảo nguyên Thiền Vu đốt thẳng một đường tới Huyền An Quan, tình thế càng lúc càng nghiêm trọng. Huyền An Quan lập tức bế quan tỏa cảng, hạ lệnh tiến vào trạng thái phòng thủ toàn diện, trường kỳ tác chiến. Thư khẩn cấp chạy hơn vạn dặm không ngày đêm được gửi thẳng tới Nghiệp Kinh. Long nhan thịnh nộ, không ngờ nửa đường hòa thân lại xảy ra tình trạng này. May mà Lưu Linh và Tần Ngưng đều không xảy ra chuyện gì, được quân lính bảo hộ rời đi an toán, nếu hai đứa cháu gái này thực sự xảy ra chuyện, không biết người trong thiên hạ sẽ cười chê hoàng thân quốc thích, và uy quyền của đế vương là ông ra sao.
Tại buổi tảo triều quần thân nhao nhao bàn luận, có kẻ chủ chiến, có kẻ chủ hòa, duy chỉ có hoàng đế bệ hạ sắc mặt vẫn âm trầm im lặng. Đợi đến khi thái tử đích thân rời hàng, giận dữ mắng mỏ Di Cô Quốc, phơi bày trước bá quan toàn triều những tội ác Di Cổ đã gây ra cho con dân biên giới Đại Ngụy suốt bao nhiêu năm qua, thành khẩn thỉnh cầu bệ hạ xuất binh thảo phạt đám man di mọi rợ kia, dung nhan hoàng đế mới thoáng chút thay đổi. Nhưng vẫn chần chờ chưa hạ chỉ. Mấy ngày sau đó trong nội các, đám đại thần vây quanh bàn ngự sự trong thư phòng đế vương, bận bịu thương thảo việc chiến sự. Thái Tử không ăn không ngủ quỳ gối ngoài điện 3 ngày 3 đêm mới xin được vào yết kiến.
Bệ hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-dai-nhan-cua-ta/2423020/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.