🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một đêm hỏa hoạn của Quảng Bình vương phủ chiếu lên tận trời Đại Ngụy. Có người trong đêm nghe được tiếng cầu cứu hiếu kỳ nhìn thử thì thấy cả vương phủ bị người mặc quan phục vây quanh, nơi đó cũng bị đóng cửa, bá tánh tầm thường cũng không được vây xem.



Một trận hỏa hoạn lớn, bên trong sông tuyết, nghiền tất cả thành tro tàn. Hừng đông hôm sau, trên đời đã không còn Quảng Bình vương phủ nữa. Phía quan viên địa phương đưa ra văn bản thông cáo rõ ràng, ban đêm Quảng Bình vương phủ bị cháy, người trong phủ gần như chết hết, chỉ có An Hòa công chúa Lưu Linh và tiểu đệ Lưu Nhuận Bình của nàng sống sót. Còn có vài hạ nhân cũng không chết trong trận hỏa hoạn. Nhưng rồi ngay sau đó Quảng Bình vương phủ liền bị tố cáo hai tội "phản quốc" và "mưu phản", những người may mắn sống sót bị Cẩm y vệ ghi vào danh sách, áp tải đến Nghiệp Kinh thẩm vấn.



Mọi người ở Giang Châu đều biết, sau trận hỏa hoạn lớn đó thì Quảng Bình vương phủ đã không còn tồn tại trên thế gian này. May mắn tiểu công tử còn sống sót đi theo đại tỷ đến Nghiệp Kinh cư trú. Mà An Hòa công chúa Lưu Linh bọn họ quen thuộc, quãng đời còn lại cũng không trở về Giang Châu nữa. Dân chúng lớn tuổi một chút vẫn còn nhớ rõ năm đó, Quảng Bình vương phủ ở Giang Châu là phong cảnh phong quang cỡ nào. Những bá tánh bình thường rảnh rỗi thì rất thích nói chuyện bát quái của quý nhân, nghe đồn An Hòa công chúa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-dai-nhan-cua-ta/2422968/chuong-100.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cẩm Y Vệ Đại Nhân Của Ta
Chương 100
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.