Đảo Tân Nghĩa Hoằng và PhúcĐảo Chính Tắc hoảng sợ biến sắc, quân Nhật xâm lược Triều Tiên tổng cộng là chín quân đoàn, bây giờ đệ bát quân Vũ Hỉ Đa Tú Gia đã bị diệt, nếunhư ba quân đoàn ở Bình Nhưỡng cũng bước theo vết xe đổ, vậy cũng chỉcòn lại có năm quân, trên căn bản không có khả năng ngăn cản quân Minhtriển khai thế công. Như vậy cho dù chiếm được Hán Thành, cuối cùng vẫnlà thất bại.
- Đằng nào cũng chết, liều mạng với giặc Minh!
Phúc Đảo Chính Tắc nghiến răng nghiến lợi, oán hận nói.
Thời khắc mấu chốt, võ sĩ Nhật Bản liều mạng xông lên, đã trải qua trămnăm Chiến Quốc hỗn chiến, võ sĩ Nhật Bản quả thật được xưng là ươngngạnh.
Bên trong Bình Nhưỡng thành.
Quân Nhật đã hết sức bàng hoàng, từ quan quân đến võ sĩ rồi đến binh sĩcấp bậc bình thường chân đất, sắc mặt ai nấy áo não như sắp tới ngày tận thế.
Trong thành sĩ thân Triều Tiên linh thông tin tức, ít nhiều gì cũng biết chút tin tức, thiên triều vương sư vượt biển tới đánh chiếm Hán Thành.Thật sự là phấn chấn lòng người, ngày đó trong thành lượng tiêu thụnhang đèn vượt trội gấp mấy lần, không biết bao nhiêu người ở nhà dânghương đảnh lễ, cầu xin thần Phật đầy trời phù hộ quân Minh đến BìnhNhưỡng thật sớm, thu thập đám quân Nhật này.
Bộ chỉ huy trên Phong Nguyệt lâu, sắc mặt Tiểu Tây Hành Trường khó coinhư cha chết, đám người Oa Đảo Trực Mậu, Nội Đằng Như An cũng buồn bã vô cùng. Hắc Điền Trường Chính ngược lại có vẻ phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2404568/chuong-1151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.