- Hạ quan bái kiến Tần Khâm Sai!
Nhiêu Nhân Khản và Tô Tán cùng nhau khom người hành lễ.
Tần Lâm vội vàng tiến lên đỡ dậy, tỏ vẻ tươi cười:
- Sao dám sao dám, hai vị tiên sinh trông coi Nam Cương, công danh vang rền đương thế, bản Khâm Sai ở kinh sư thường nghe thấy, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!
Lời này càng thêm lộ liễu hơn nữa, Tần Lâm nhận chức tuần sát Vân Nam chỉ điểm binh bị chiêu an Tứ Di, phụng mệnh chỉnh đốn quan trường Vân Nam, đốc soái chiến dịch Nam Cương. Kết quả trừ hôm qua lần đầu gặp mặt, đây mới là lần đầu chính thức gặp gỡ, đã bỏ mất vẻ kiêu ngạo đi, làm sao có thể tiến hành ‘giương cung không bắn tên’?
Hai vị khách quý luôn miệng khiêm tốn, trong lòng càng thêm tin chắc: rốt cục vẫn là tâm tính thiếu niên, chắc chắn vô cùng nóng nảy về tình cảnh trước mắt. Nhạc phụ đang khổ sở chiến đấu nơi tiền tuyến, Tần Đốc Chủ có vẻ ngồi không yên.
Chủ khách vào nhị đường ngồi xuống, hàn huyên mấy câu, Tần Lâm căn dặn người gọi hai vị Sư Gia tới.
Lúc này thanh danh Tôn Thừa Tông và Từ Quang Khải vẫn chưa hiển hách, chẳng qua là thân phận Tú Tài, Nhiêu Nhân Khản và Tô Tán cũng không coi trọng hai người bọn họ, chỉ coi là mạc liêu tầm thường. Nể tình Tần Lâm đối đáp qua loa mấy câu coi như nể mặt, dù sao đông chủ và mạc tân xưng nhau như bằng hữu, mọi người coi là bình đẳng.
Nhàn đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2404288/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.