- Không có không có, các ngươi hãy bình tĩnh chớ nóng nảy…
Tần Lâm cười khoát khoát tay, lại lẩm bẩm:
- Tất cả mọi người điều tra, còn lại một người vẫn chưa tra, tất cả mọi thứ đều kiểm tra qua, chỉ còn một thứ chưa tìm được.
- Còn lại bản thân Liên Chí Thanh vẫn chưa tra xét.
Từ Tân Di tranh trước kêu lên, trợn tròn mắt hạnh.
Từ Văn Trường vuốt vuốt chòm râu dê:
- Chưa tìm được đồ đựng độc dược.
Bọn Cố Hiến Thành Giang Đông Chi hoảng sợ biến sắc, bọn họ cũng không ngu, hiểu được ẩn ý trong những lời này.
Đám sai dịch Đông Xưởng triển khai kiểm tra tỉ mỉ hơn nữa, căn cứ theo Tần Lâm chỉ thị, chú trọng kiểm nghiệm di vật mà Liên Chí Thanh mang theo.
Một túi đựng tiền thêu hoa, bên trong đựng mấy lượng bạc vụn, hơn năm mươi đồng tiền, trước ngực cất một cây bút, một xấp giấy gấp lại, một thỏi mực lớn bằng đầu ngón tay, toàn là những thứ mà văn nhân thường hay mang theo bên mình.
Lục mập đang muốn kiểm nghiệm túi tiền, đột nhiên Tần Lâm ngăn y lại:
- Chậm đã, chúng ta xem xấp giấy này trước, dường như xếp lại có vẻ kỳ quái…
Quả thật thông thường muốn thuận tiện mang giấy theo bên mình, người ta thường hay gấp lại làm tư, nhưng xấp giấy này được xếp hết sức kỳ quái. Dường như lúc chủ nhân xếp giấy hết sức vội vàng, xếp bừa sau đó nhét vào trong ngực, không ngay ngắn chỉnh tề chút nào cả.
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2404252/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.