Tần Lâm mở ra xem, trên đó viết rất rõ ràng:
- Cư Chính chỉ chuyên quyền, không phải là có dị tâm. Chỉ một lòng hướng về thánh vương, ngày đêm cần lao, chuyên cần mẫn cán trung thành, công lao vượt xa bất kỳ ai khác. Hiện tại đã cách hết thảy chức quan, tập ấm, thụy hiệu, coi như đã trừng phạt nghiêm khắc, xin chớ phạt thêm nữa.
Nói cách khác, tuy rằng Triệu Cẩm bị Trương Cư Chính cách chức đày ra kinh sư, nhưng sau khi Trương Cư Chính chết đi bị thanh trừng, lão vẫn thượng tấu xin tha cho Trương Cư Chính. Lão đánh giá Trương Cư Chính cũng hết sức công bằng: mặc dù chuyên quyền nhưng không hề có dị tâm tạo phản, một lòng lo cho chính vụ triều Đại Minh, trị hạ rất tốt. Cho dù là bệ hạ tức giận tới mức nào, cách đi quan chức và ấm tí là đủ rồi, trừng phạt nghiêm khắc hơn nữa (tịch biên gia sản) thật sự là quá đáng.
Triệu Cẩm này thật đúng là người tốt.
Tần Lâm cười vỗ văn kiện trên bàn một cái:
- Không nghĩ tới tên Cố Hiến Thành này quả thật giảo hoạt, mưu kế của y còn có ý tứ thâm sâu như vậy.
Cố Hiến Thành cố ý để cho Dư Mậu Học Dư Đại Chủy đứng ra đánh trận đầu, gián tiếp khơi mào tranh chấp giữa thanh lưu văn thần và võ công huân quý. Bất kể thành hay không, e rằng phe Tần Lâm cũng sẽ ghi một khoản nợ cho Tả Đô Ngự Sử Triệu Cẩm, mà Triệu Cẩm cũng không thể không chọn phe tỏ thái độ, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2404165/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.