Tần Lâm cố ý nhắc tới ‘một hai người’, vừa đúng chạm vào tận đáy lòng Trương Thành.
Một rừng không thể có hai cọp! Làm thái giám, ai mà không muốn làm đệ nhất trước mặt bệ hạ? Đối với Trương Thành mà nói, chướng ngại trước người y cũng chỉ còn lại có một người, đó chính là Trương Kình!
Tâm trạng muốn áp chế, thay thế thậm chí lật đổ Trương Kình là vô cùng khẩn cấp, Trương Thành không chậm trễ chút nào nói:
- Tần Đốc Chủ theo nhà ta tới đây, lần này bàn giao Đông Xưởng xong, từ nay về sau phải xem thủ đoạn của Đốc Chủ.
Tần Lâm gật đầu một cái, cười mà không nói.
Một vị Ty Lễ Giám Bỉnh Bút thái giám, một vị Đốc Chủ Đông Xưởng, hai người vai sóng vai đi về phía Đông. Tần Lâm có thể cỡi ngựa trong cung cấm, nhưng cũng không cần thiết lên mặt trước Trương Thành.
Đông Xưởng được đặt tên như vậy cũng là vì vị trí của nó ở ngoài Đông An môn, nếu như ra khỏi ngọ môn dọc theo Trường An nhai đi vòng qua, vậy thì quá xa. Còn đi thẳng từ bên trong Kim Thủy kiều về hướng Đông, từ Đông Hoa môn ra Tử Cấm thành, lại từ Đông Hoa môn ra hoàng thành, sẽ đến Đông Xưởng nhanh hơn.
Các huynh đệ Hiệu Úy Lục Viễn Chí, Ngưu Đại Lực đều thay trang phục sai dịch Đông Xưởng, dựa theo bố trí trước đó, sau khi đưa Tần Lâm vào ngọ môn bệ kiến bèn chạy đến Đông Hoa môn chờ đợi.
Thấy Tần Lâm nói cười thản nhiên sóng vai đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2404152/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.