Đây là quy củ đã nhiều đời của Bạch Liên giáo, các cao thủ cũng không thể nói gì được, cùng nhau kêu lên:
- Nghênh đón Thánh Nữ trở về, tiếp nhận chức giáo chủ!
Cao Thiên Long và Hồ Vân Bằng nhìn nhau thăm dò, ánh mắt lóe lên ánh sáng không chừng...
-----------
A Sa vẫn chưa biết mình sắp tiếp nhận chức giáo chủ Ma giáo, lười biếng phơi ánh nắng ấm áp mùa Đông hiếm có, đáng thương cho Đại Hoàng bị nàng làm thành gối đầu, khẽ rên ư ử tỏ vẻ bất mãn.
Bạch Linh Sa năm nay khoảng mười bốn mười lăm tuổi... Sở dĩ không thể xác định chỉ vì nàng là cô nhi, ngay cả nàng cũng không biết rõ ràng mình bao nhiêu tuổi.
So với tiểu khất cái bẩn thỉu năm xưa, Bạch Linh Sa hiện tại giống như hai người khác nhau. Hiện tại dung mạo nàng mắt ngọc mày ngài, mái tóc dài như thác thắt làm hai bím, mặc y phục màu hồng nhạt xinh đẹp, thân hình tuyệt diễm, cũng là một mỹ nhân hiếm có. Chẳng qua là thỉnh thoảng nàng mỉm miệng cười để lộ hai chiếc răng thỏ vô cùng nổi bật, rõ ràng là dáng vẻ của một nha đầu tinh quái nghịch ngợm.
- Ha ha ha, thật là tức cười!
A Sa vỗ vỗ đầu Đại Hoàng:
- Tần Đại thúc rõ ràng không phải là thái giám, lại bị bổ nhiệm làm Đốc Chủ Đông Xưởng, hôm đó hai nữ tử ngốc kia lo lắng vô cùng, thật là… Thái giám có gì hay ho chứ, cũng chỉ có hai mắt một miệng một mũi mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2404147/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.