Ở trên đời này ai mà không sợ chết, sắc mặt đám cẩm y quan giáo trắng bệch, đang muốn xoay người chạy trốn nhưng lại tiến thối lưỡng nan:
- Ngưu trưởng quan, Tần Thiếu Bảo chúng ta vẫn còn ở… vẫn còn ở trong tay giáo chủ Ma giáo!
Ngưu Đại Lực nhìn hàng rào sắt đối diện, Tần Lâm bị Bạch Liên giáo chủ bắt vẫn đang ra sức nháy mắt lia lịa với y, có vẻ cũng ổn thỏa, y bèn nghiến răng một cái:
- Tần Thiếu Bảo sẽ không có nguy hiểm, đi mau!
- Không được! Muốn đi các ngươi đi đi, ta muốn ở lại...
Gương mặt nung núc của Lục Viễn Chí lúc này xanh đáng sợ, đôi mắt nhỏ bình thời cười híp lại lúc này toát ra vẻ kiên định vô cùng, hai tay nắm hàng rào sắt lay loảng xoảng.
Trên thảo nguyên, giữa bầy ác lang hàng ngàn hàng vạn con, Tần Lâm không vứt bỏ Lục Viễn Chí. Hôm nay trong hang đá dưới lòng đất này, Lục Viễn Chí cũng sẽ tuyệt đối không bỏ lại Tần Lâm.
Trên vách đá đối diện hàng rào sắt có một lỗ thủng rộng hơn trượng do bị Bạch Liên giáo làm nổ, cột nước trắng xóa theo lỗ thủng bắn mạnh vào trong, bắn lên vách đá cứng rắn làm tung tóe bọt nước trắng xóa, hang đá nhỏ trong khoảnh khắc đã bị nước sông bao trùm.
Bạch Liên giáo chủ nhíu mày một cái, vội vàng xách Tần Lâm nhảy lên trên cao, điểm ra một chỉ giải khai huyệt đạo cho hắn, tỏ vẻ đắc ý nói:
- Tần Lâm, thủ hạ của ngươi cũng rất trung thành, bản giáo chủ cũng muốn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2403819/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.