Con ngươi vẩn đục của Từ Văn Trường đột nhiên sáng lên:
- Phải chăng là ám hiệu tên người hoặc là địa danh, y đã giấu quyển sổ kia trong tay một người nào đó, hoặc một địa phương kín đáo?
Tần Lâm hủy bỏ khả năng trước:
- Khả năng tên người là rất thấp, người này xảo trá đa nghi, lại là người ngoại địa, sống ở chỗ này không quen biết ai, có thể tin được người nào khác?
Nhưng khả năng sau quả thật rất cao.
- Chúng ta đều là người ngoại địa, người nào hiểu được địa danh nơi này?!
Ngưu Đại Lực đưa bàn tay to bè ra gãi gãi đầu.
Lục mập vỗ đùi một cái:
- Chuyện này không đơn giản sao, tìm người ở trong hành dinh hỏi một chút là được.
Dứt lời, y liền chuẩn bị đi ra ngoài tìm người.
- Chậm đã...
Từ Văn Trường dừng tên mập:
- Phái thân binh Hiệu Úy ra đường đi một chuyến, bắt hai trà khách trong quán trà về, sau đó Lục mập ngươi lại tìm một người ở trong hành dinh Khâm Sai, chia ra thẩm vấn trong ba gian phòng khác nhau.
Từ Văn Trường không hổ là Thiệu Hưng Sư Gia đỉnh cấp, Tần Lâm gật đầu thầm khen lão suy nghĩ chu đáo.
Rất nhanh, hai tên trà khách cùng một người làm trong hành dinh bị bắt tới.
Người làm dù sao cũng làm việc ở hành dinh Khâm Sai, kinh sợ cũng có hạn. Hai tên trà khách kia đang ngồi trong quán uống trà nghe kể chuyện yên ổn, lại bị một đám Cẩm Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2403090/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.