- Tuyệt đối không thể nào!
Từ Tân Di vô cùng nắm chắc:
- Nếu như có, coi như ta thua!
- Vậy cũng tốt...
Tần Lâm cười hì hì chỉ mặt đất bên dưới người chết:
- Nhìn đi, mặt đất dính máu nhiều hơn Lục Viễn Chí, như vậy nhất định là thổ địa lão nhi giết người rồi.
Lời vừa nói ra, tất cả dân chúng đều phình bụng cười to, ngay cả nữ binh đi theo Từ Tân Di cũng có mấy nàng phì cười một tiếng, Thị Kiếm hung hăng trợn mắt nhìn lại, các nữ binh mới che miệng cố nén.
Da mặt màu mận chín của Từ Tân Di chuyển sang màu đỏ, giậm chân tức tối nói:
- Ngươi cưỡng từ đoạt lý, trên đất là sau đó chảy ra.
Tần Lâm cười hắc hắc quái dị:
- Máu trên mặt đất là do người chết sau khi ngã xuống chảy ra, máu trên người Lục Viễn Chí không thể là vô tình dính phải sau khi người chết bị giết ư? Đại tiểu thư của ta, ít nhất nàng hãy hỏi dân chúng đã mục kích án mạng đi.
Từ Tân Di bị giận đến gần ngạt thở, nhưng sau khi hỏi dân chúng liền không nói ra lời, bởi vì rất nhiều người đều thấy người nọ lảo đảo ngã xuống, Lục Viễn Chí tới dìu, lúc này mới dính vào rất nhiều máu tươi.
- Coi là ta thua...
Từ Tân Di ngược lại hết sức thẳng thắn hào sảng, không chậm trễ chút nào thừa nhận sai lầm, nhưng nàng lại siết chặt quả đấm một cái, tức giận nói:
- Bất quá, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2402477/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.