Tần Lâm gật đầu một cái, sau đó ngồi xổm xuống cẩn thận kiểm tra tử thi, mới vừa cầm lên bình sứ đựng độc dược đã cau chặt đôi mày thành hình chữ Xuyên. Độc dược mà Vương Tài dùng hoàn toàn giống với độc dược mà hắn lấy được của Cao Sài Vũ.
Đây chỉ là trùng hợp sao?
Một thanh âm giận dữ vang lên ở cửa miếu:
- Tên cẩu nô Vương Tài này dám vô lễ như vậy, bản quan muốn vặn đầu lão xuống dùng làm bô đi tiểu ban đêm!
Chỉ Huy Sứ Vương Tiến Hiền mang theo thân binh cỡi ngựa vội vàng chạy tới, lão bà y Lưu thị cũng ngồi trên lưng ngựa, Vương Hoán được hai tên thân binh cường tráng dùng cáng khiêng theo, chạy tới nỗi sắc mặt trắng bệch.
Ở phía sau một chút, Trương Công Ngư mang theo mọi người châu nha, Thạch Vi dẫn Tổng Kỳ, Tiểu Kỳ Bá Hộ Sở cũng nghe tin chạy đến.
Vương Tiến Hiền khí thế hung hăng đi vào trong miếu, nhìn thấy Vương Tài nằm trên đất ngược lại lấy làm kinh hãi, làm thế tập Chỉ Huy Sứ cho nên y cũng biết chữ, xem qua bức di thư kia cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
Thấy Tần Lâm lật tìm kiểm tra trên tử thi, Vương Tiến Hiền hừ một tiếng trong mũi. Theo lý Tần Lâm rửa sạch oan khuất thay con trai, y nên cảm tạ, nhưng thứ nhất y cảm thấy vốn là không phải là con trai mình giết người, Cẩm Y Vệ là chó săn bắt chuột xen vào việc của người khác, thứ hai lại mạo phạm hổ uy đường đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2402331/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.