Mở ra túi giấy dầu ra Tần Lâm mới phát hiện ra một chuyện, xà phòng này đã dùng qua. Thời này xà phòng rất đắt, có lẽ cũ chưa dùng hết Thanh Đại cũng sẽ không đi mua mới, trong lúc cấp bách không thể làm gì khác hơn là đem xà phòng mình đã dùng qua cho Tần Lâm.
Trong đầu Tần Lâm không tự chủ được hiện ra tình cảnh thiếu nữ tắm rửa... Tà ác tà ác! Hắn vừa tắm vừa cười, chảy nước dãi ròng ròng.
Cùng lúc đó, Trương Công Ngư cùng Thạch Vi đều không trở về nha môn mỗi người, mà là đợi ở đại đường y quán, tán gẫu chuyện trên trời dưới đất với Lý Thời Trân không chịu cáo từ. Mỗi người một chén trà xanh đã châm nước sôi vào mấy lần, ngay cả vị trà cũng đã mất, hai vị Đại nhân vẫn không chịu đi.
- Hôm nay khí trời thật tốt, ha ha ha...
Trương Công Ngư liếc nhìn Thạch Vi, cố làm ra vẻ nhàn nhã phe phẩy quạt vài cái.
- Đúng vậy đúng vậy, nhớ năm đó theo đại quân bình loạn người Bặc, lúc công vào Cửu Ty thành tiết trời cũng tốt như vậy, ôi chao, thấp thoáng mà đã trôi qua mấy năm…
Thạch Vi cũng nói mấy lời vô bổ, thỉnh thoảng còn quan sát Trương Công Ngư.
Ánh mắt của hai người vừa gặp nhau đã lập tức tách ra, hiển nhiên trong lòng ai nấy đều có âm mưu quỷ kế.
- Khó được hai vị Đại nhân quang lâm…
Lý Kiến Phương cười bồi:
- Vì rửa sạch oan khuất thay tệ y quán, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2402311/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.