Editor: Qingyun16
Lục Hành đứng ở nhà chính, hỏi thăm kỹ càng tình huống bên trong đại lao, càng hỏi sắc mặt càng trầm xuống. Cách màn che, Vương Ngôn Khanh cũng nghe được đại khái.
Bảo Định chung quy không phải kinh thành, không trông coi chiếu ngục nghiêm mật giống như kinh thành, Lương Văn thị là nữ quyến, hơn nữa đã từng là kế thất Cẩm Y Vệ Thiên Hộ, bị giam đến khu vực đặc biệt. Vào đêm sau, Lương Văn thị dùng trang sức hối lộ ngục tốt, mời bọn họ ra bên ngoài uống rượu. Bà ta thừa dịp không có người trông coi, dùng đai lưng thắt cổ tự vẫn. Chờ đến khi người tuần tra phát hiện, bà ta đã ngừng thở.
Bên cạnh là một khối vải từ trung y nhăn nheo, mặt trên là huyết thư nhận tội mà bà ta dùng ngón tay chảy máu viết. Trong lời khai, bà ta thú nhận đã giết hại Lương Dung, hãm hại Lương Phù, công bố tất cả mọi chuyện đều do bà ta làm, Lương Bân do e ngại tình mẫu tử nên bị bà ta sai sử.
Ngục tốt phát hiện Lương Văn thị tự sát liền cuống quít chạy đi báo tin, kinh động những người khác trong lao ngục. Sau khi Lương Bân nghe được tin Lương Văn thị chết khóc lớn một hồi, lúc sau khăng khăng nói mình không biết, đem mọi tội lỗi đều đẩy lên người Lương Văn thị.
Lục Hành nghe đến đó ánh mắt đã sâu không thấy đáy, hắn phất tay, ý bảo Cẩm Y Vệ lui xuống, đi tới bên Vương Ngôn Khanh cúi người nói: "Khanh Khanh, muội đi ngủ trước đi, ta vào trong nhà lao nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-sat/501414/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.