Editor: Qingyun16
Nhị ca.
Lục Hành cúi đầu, dùng tư thế này bình tĩnh nhìn Vương Ngôn Khanh. Làn da trắng mịn giống như sứ, đứng gần như vậy mà không nhìn thấy tỳ vết. Môi dưới có một loạt dấu răng để lại, có một chỗ bị nàng cắn tới mức bong cả da, tuy thấm máu nhưng lại quyến rũ.
Bờ môi nàng môi tái nhợt, vết máu kia giống như đóa mai đỏ nở rộ trên nền tuyết, tràn ngập vẻ dụ hoặc. Lục Hành nhìn chằm chằm vết máu kia một hồi lâu, chậm rãi ngồi dậy.
Trong lúc ngủ mơ đều kêu Nhị ca, Lục Hành không cảm thấy người nàng nhớ tới là mình. Hắn đứng ở mép giường, không biết đang cùng ai nói chuyện, chậm rãi nói: "Ngay cả trong mộng ngươi cũng nhớ tới hắn, đáng tiếc, hắn lại muốn cưới giai nhân khác."
Lục Hành xoay người rời đi, trong lòng thầm nghĩ, nếu ngươi tâm tâm niệm niệm hắn như vậy thì cứ nằm đấy mà đợi Nhị ca thật của ngươi tới chăm sóc. Nhưng nhìn sắc mặt tái nhợt, hơi thở suy yếu của nàng, rốt cuộc vẫn không đành lòng. Cứ cho là hắn suy bụng ta ra bụng người đi vậy, hắn vẫn cảm thấy, thân thể bình thường khi tới chu kỳ sẽ không đau thành như vậy, vạn nhất trúng độc thật thì sao.
·
Lang trung đôi mắt bị che bởi mảnh vải, cánh tay bị một người lôi kéo, ở trong gió lạnh rẽ trái rẽ phải. Hắn cũng không biết bản thân mình đang ở nơi nào, chỉ cảm thấy người bị xoay chuyển vài lần, làm đầu hắn không ngừng choáng váng. Trong lúc hắn đang không ngừng than
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-sat/501412/chuong-20-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.