Sau đó, nàng đánh công tử phủ Bình Nam Bá ở trong hẻm, ta vừa tức vừa sợ, Thánh thượng nuôi nàng rất tốt, không biết hiểm ác, ta lại là phò mã mà Thánh thượng đã cẩn thận chọn cho nàng. Nhưng lúc đó, ta rất sợ mình không bảo vệ được nàng. Nàng không biết Bình Nam Bá là người như thế nào, cũng không biết Thánh thượng đã tốn bao nhiêu tâm kế, dùng bao nhiêu thủ đoạn để nhổ cái đinh này. Nàng cứ đánh người như vậy, ta tức giận vì nàng lỗ m ãng vô tri nhưng khi nàng mắt đỏ hoe, tủi thân nói với ta, không ai được phép bắt nạt ta, lòng ta bỗng mềm nhũn.
Thật ra không trách nàng, nàng biết vì ta là đủ rồi.
Ta nói, luôn có cách khác.
Giao việc đối phó với Bình Nam Bá cho ta.
Sau đó, một số thế lực ở phía Nam bắt đầu bất ổn, đợi thời cơ chín muồi, Thánh thượng chuẩn bị tuần du phương Nam.
Khi bận rộn, ta dứt khoát ở lại cung, tiện bàn bạc chính sự với Thánh thượng.
Nàng dường như trách ta không ở bên nàng, bưng một lọ hạt óc chó đầy ắp chạy vào cung, sau đó ta nếm thử, vị ngọt ngào, không lâu sau đã ăn thấy đáy. Ta nhìn chiếc lọ nhỏ cười ngây ngô, nàng cứ ở lại kinh thành đi, nếu tuần du phương Nam bình an trở về, ta sẽ cho nàng hiểu được tâm ý của ta.
Nghiêm khắc với bản thân nhiều năm, cuối cùng không quen nói những lời sến súa với người mình yêu. Ta làm gì cũng nhanh, chỉ riêng việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ngoc-thuc/3572780/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.