Edit: Thu Lệ
Tô Cẩm rất thích ăn thịt, không ăn một bữa cả người nàng đều thấy khó chịu.
Ở Dương Châu, gia cảnh của Tô gia xem như không tệ, bữa cơm thường ngày vẫn chuẩn bị gà vịt cá tôm, nhưng Tô Cẩm là đứa bé đáng thương mất cha mất nương, gia gia nãi nãi không thương, Đại Bá Phụ Đại bá mẫu càng thêm khắt khe, mỗi lần trong nhà làm thức ăn ngon cả đám người cũng không gọi Tô Cẩm lên bàn, chỉ chừa lại cơm thừa không có chút thịt vụn nào cho Tô Cẩm.
Càng không ăn được lại càng nghĩa đến, thèm ăn nhiều năm như vậy nhưng sau đó được gả cho Phùng Thực, nhà có chút tiền, Tô Cẩm bỗng nhiên dừng ăn thịt, nuôi ngực và gương mặt còn non mềm hơn cả đậu hũ, nuôi Phùng Thực mặt mày hồng hào bắp thịt rắn chắc làm việc càng có sức lực, tiểu a Triệt cũng trắng trắng mập mập, một nhà ba người như bánh bao trắng lớn trong nồi, thoải mái vô cùng.
Đáng tiếc một lần xa nhà, Tô Cẩm gầy đến nỗi hai tay của nam nhân cũng có thể bóp chặt thắt lưng, a Triệt bệnh nặng hai lần càng thêm thành da bọc xương.
Vì vậy, Tô Cẩm tự móc tiền túi, mua một mạch hai mươi cân thịt heo, mười cân sườn, mười cái móng heo, mười con Gà, cộng thêm gạo, mì, cải trắng cùng với các loại đồ dùng cần để bày quầy bán bánh bao, tiêu sạch hai lượng bạc không thừa lại đồng nào.
Nhiều đồ như vậy, dĩ nhiên Tô Cẩm và Lưu thẩm không thể nào xách nổi, đành nhờ người làm của các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-huong-khue/217473/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.