Edit: Thu Lệ
Phương Bắc có thuốc dân gian trị nứt da, hai mẫu tử Tô Cẩm lau nước gừng ấm ba ngày liên tiếp nên bàn chân đã tốt hơn rất nhiều.
Ở đây, sáng sớm ngoài trời còn đen như mực, Tô Cẩm lặng lẽ bò ra khỏi chăn.
A Triệt ngủ rất ngon, Phùng Thực nghe tiếng động ngáp hỏi nàng dâu: "Đã dậy rồi hả?"
Tô Cẩm vừa mặc xiêm áo vừa nhỏ giọng nói: "Thiếp đi nấu cơm, hai người ngủ tiếp đi."
Phùng Thực buồn ngủ lầm bầm: "Trong phủ có trù nương, không cần nàng nấu cơm đâu."
Tô Cẩm chê hắn đần: "Tiêu đại nhân đối xử tốt với chàng rất tốt, hiện giờ hai mẫu tử thiếp lại dọn vào, thế nào cũng phải bày tỏ một chút."
Trong nhà không tiền không thế, chỉ có thể làm chút gì đó trong khả năng của mình.
Phùng Thực suy nghĩ một chút cũng thấy có đạo lý nên không quản nàng dâu nữa mà tiếp tục ngủ.
Tô Cẩm mang hài được làm bằng đế bông vải thật dày rồi sờ soạng đi về phía phòng bếp.
Phủ Thiên Hộ của Tiêu Chấn có tổng cộng hai phòng bếp, phòng bếp nhỏ ở Tiền viện chuyên quản thị vệ người làm, phòng bếp ở nhà chính mới phục vụ Tiêu Chấn cộng thêm cả Phùng Thực. Tô Cẩm đi ra sương phòng phía đông, chỉ thấy phòng bếp ở góc xéo đối diện đã sáng đèn, gió lạnh gào thét giống như mãnh thú, về điểm này vô cùng làm cho người lưu luyến ánh sáng mờ mờ.
Tô Cẩm xoa xoa tay, chạy chậm tới.
Tiêu Chấn sinh sống tiết kiệm, trừ thị vệ giữ cửa, cả tòa phủ đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-huong-khue/217471/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.